Tại sao Đạo giáo không bao giờ khuyên bạn nên chịu đựng một lúc để mọi thứ yên ả, lùi một bước để trời rộng biển lớn? Bởi vì trong quan điểm của Đạo giáo, cảm xúc là một loại năng lượng tự nhiên mà trời đất ban cho bạn; nếu bạn cứ đè nén nó, lâu dần sẽ tích tụ thành bệnh tâm lý. Cảm xúc đến đâu thì xảy ra đến đó, đó mới là thuận theo tự nhiên. Nếu bạn cứ đè nén cảm xúc của mình, yêu cầu cảm xúc phải ổn định, thì thực chất bạn đang lấy lỗi của người khác để làm tổn thương chính mình. Vì vậy, những người luôn tự trách, luôn tự phản ánh đến mức mất ngủ, tôi khuyên các bạn thật sự nên tìm hiểu về phương pháp tâm lý của Đạo giáo. Vui thì cười lớn, giận thì thẳng thắn, buồn thì rơi lệ, để cho cảm xúc tự nhiên lên xuống, đó mới là phương pháp dưỡng sinh không hao tâm tổn sức.
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Tại sao Đạo giáo không bao giờ khuyên bạn nên chịu đựng một lúc để mọi thứ yên ả, lùi một bước để trời rộng biển lớn? Bởi vì trong quan điểm của Đạo giáo, cảm xúc là một loại năng lượng tự nhiên mà trời đất ban cho bạn; nếu bạn cứ đè nén nó, lâu dần sẽ tích tụ thành bệnh tâm lý. Cảm xúc đến đâu thì xảy ra đến đó, đó mới là thuận theo tự nhiên. Nếu bạn cứ đè nén cảm xúc của mình, yêu cầu cảm xúc phải ổn định, thì thực chất bạn đang lấy lỗi của người khác để làm tổn thương chính mình. Vì vậy, những người luôn tự trách, luôn tự phản ánh đến mức mất ngủ, tôi khuyên các bạn thật sự nên tìm hiểu về phương pháp tâm lý của Đạo giáo. Vui thì cười lớn, giận thì thẳng thắn, buồn thì rơi lệ, để cho cảm xúc tự nhiên lên xuống, đó mới là phương pháp dưỡng sinh không hao tâm tổn sức.